Câu lạc bộ xã hội Hà Nội - "Hanoi Social Club" với phong cách nội thất độc đáo là địa điểm lý tưởng để bạn chạy trốn sự ồn ào của đô thị.
Phố xá đông đúc, xô bồ làm sống dậy cái nhu cầu đơn giản hoá lối sống, tìm những gì nhẹ nhàng, thanh thoát hơn. Có được một nơi chốn bình yên để gặp gỡ bè bạn chắc chắn đấy là nhu cầu của nhiều người.
Toàn bộ tầng trệt được trang trí nhẹ nhàng, chi tiết trang trí nhẹ nhõm như một bức tranh phong cách siêu thực của Dali.
Bởi thế, khi được đề nghị giúp dựng nhà hàng và quán cà phê trên phố Hội Vũ, KTS đã nghĩ đến một tinh thần đơn giản, thoáng mát. Chủ quán, một người Úc thì có ý lặp lại những ý tưởng của các nhà hàng, quán càphê ở Melbourne – với những đèn đuốc, vật trang trí, những mảng màu, tranh ảnh, cây cối um tùm.
Ý tưởng chính là một nơi gặp gỡ, thư giãn mà có nhiều cuộc trao đổi ý nghĩa, có nhiều cây xanh, món ăn nhẹ nhàng và có ý thức về sức khoẻ. Tinh thần tôn trọng thiên nhiên phải được bộc lộ trong nhà hàng. Nhưng chủ quán cũng yêu cầu là mọi thứ nên đơn giản.
KTS đề nghị một không gian trống, tĩnh, nhưng vẫn đầy đủ chỗ ngồi cho khách, đáp ứng nhu cầu của chủ lẫn khách. Màu sắc đã đủ với những hình vẽ cành lá quấn quanh tường trong phòng, do chủ quán đặt trước với một hoạ sĩ trẻ. Không gian có thêm một ít ghế gỗ sẫm màu theo như mẫu người chủ đã đặt làm sẵn. Nhưng khác với cách đặt làm đồ vật mới này, KTS tìm chọn những chiếc ghế cũ, còn ghế mới thì mài lớp vécni cho hết bóng loáng. Bàn ăn cũng thế. Và thay vì những chao đèn đồng điệu giống nhau, tôi tìm những ống tre xưa, ống sắt gỉ, pha lẫn với vài chao đèn bằng giấy như đèn lồng. Cuối cùng là một cái giá sách trên tường, rồi gắn một con hươu cao cổ nhồi bông lên giá máng áo, cốt để ai chú ý thì có thể nở một nụ cười vì sự nghịch ngợm này.
Ở gác hai thì chủ quán có ý dựng lên một tinh thần trẻ trung, bày biện “không chăm chút lắm” như thể đây là một căn phòng sinh viên thuê chung nhà. Bàn ghế cũ, gom góp đủ loại, không giống ai.
Nghịch lý là muốn có phong cách đơn giản “không chăm chút lắm,” thì lại phải tính toán, kỷ luật. Bày ra, lại thu giấu, bớt đi. Tranh ảnh không có gì nghiêm trọng, tường sơn tông màu nhạt. KTS tránh kỷ luật sắc sảo theo phong cách tuyệt đối của người Nhật, nhưng cũng không để nhiều bàn ghế quá chật chội.
Theo đề nghị của chủ quán, KTS sắp xếp một khu cây xanh ở sân thượng, theo tiếng Anh là “căn vườn bí mật”. Các khóm cây rậm rạp giúp phân chia các chỗ ngồi, tạo một chút riêng tư.
Chủ quán may mắn tìm được một căn nhà cổ, hẹp nhưng đủ không gian ba tầng để thực thi chủ ý của mình. "Hanoi Social Club" hiện tại là một nơi thoáng mát, dễ tạo cảm giác thư giãn.
Vẫn với sàn gạch 20 x 20 và lối trang trí của Hà Nội thập niên 40, cái khác là những bộ bàn ghế mới xen lẫn cùng vài bộ ghế thời thuộc điạ,
không gian nhẹ và bay hơn bởi những chiếc lá màu sắc đã phá bỏ cảm giác buồn tẻ cố hữu của các căn nhà phố Pháp thuộc.
Tại Hanoi Sociall Club, không gian tựa như một phòng khách vơí bộ bàn ghế, giá sách treo, quạt trần...
gợi nhớ một hoài niệm Hà Nội với những con phố ít người qua, mặc dù cách bài trí này khá “xa xỉ”.
Một chỗ ngồi tầng hai bên ban công với những vạt nắng vào xế chiều và nhìn xuống ngõ Hội Vũ chật hẹp đậm chất Hà Nội xưa…
Khoảng giếng trời khá mát mẻ cũng được khai thác làm chỗ cho nguời có thói quen “xả khói”.
Buổi tối xa xỉ với ánh trăng thẳng đứng… một góc thú vị cho những gã thích tưởng tượng.
Hanoi Social club vốn là căn nhà cũ thời thuộc Pháp bên con phố yên tĩnh và rất vắng người qua lại mặc dù chỉ cách Hồ Gươm vài phút thả bộ.
Những không gian phụ trong quán được tận dụng thành những góc ngồi cá tính với màu sắc mạnh, trang trí bởi những bức sơn dầu, acrylic khổ lớn.
Khách có thể ngả ngốn hoặc nằm ườn ra bởi sự đa dạng của các loại ghế… Vài món đồ chơi của thanh thiếu niên Hà Nội một thời...